Mới 20 tuổi nhưng Yanran Chen đã gây chú ý mạnh mẽ trong giới nghệ thuật với phong cách điêu khắc siêu thực mang hơi hướng robot, nơi những gương mặt trẻ thơ lồng ghép vào cấu trúc máy móc như một cách phơi bày tiềm thức của thế hệ số.


Những bức vẽ siêu thực của cô đã dẫn giúp cô hợp tác với các thương hiệu lớn như Moleskine và Balenciaga từ khi tuổi teen. Du học tại Nhật Bản, nữ họa sĩ trẻ người Trung Quốc này bắt đầu cầm cọ từ năm ba tuổi. Đến năm 13 tuổi, cô đã bắt đầu tạo ra những bức minh họa phi thường, giàu trí tưởng tượng và sáng tạo. Hầu hết các tác phẩm của cô đều khai thác thế giới giấc mơ, nơi thời gian và không gian không có giới hạn.

Thoạt nhìn, vũ trụ nghệ thuật của Chen có vẻ vui tươi và nhẹ nhàng, thường khắc họa những cô gái chìm đắm trong khoảng không vô định giữa tuổi thơ ngây và tuổi mới lớn mệt mỏi. Nhưng khi nhìn kỹ hơn vào bức tranh, bạn sẽ lao đầu vào một thế giới kỳ bí, nơi những cơn ác mộng và bí ẩn xoay quanh cùng những suy ngẫm sâu thẳm trong tâm hồn về bản thân. Phong cách hiện đại, đầy màu sắc, mang hơi hướng manga của Chen hoàn toàn thấm đẫm cảm giác lo lắng, sợ hãi và kinh hoàng. “Tôi yêu thích những họa sĩ truyện tranh kinh dị lão luyện như Kazuo Umezu, Shintaro Kago và Suehiro Maruo,” họa sĩ minh họa chia sẻ về nguồn cảm hứng của mình. “Tôi thích cảm giác bí ẩn trong tác phẩm của họ. Tôi luôn bị cuốn hút bởi những câu chuyện truyện tranh kinh dị.”

Tác phẩm của Chen nhẹ nhàng và sâu sắc, nét bút tinh tế của cô trái ngược hoàn toàn với những chủ đề khó hiểu và những câu hỏi hiện sinh mà cô đào sâu trong từng tác phẩm. Trong Vertigo, có sự hiện diện của những đôi mắt trừu tượng méo mó, một nét siêu thực gợi nhớ đến những chiếc đồng hồ tan chảy của Salvador Dalí, và một sự năng động xoáy tròn pha chút kinh dị gợi nhớ đến tác phẩm The Scream của Edvard Munch. Trong khi đó, trong I Met a New Friend, có một nhận xét sâu sắc, dí dỏm rằng chúng ta chọn những khuôn mặt khác nhau, với những con robot cơ khí đưa ra những lựa chọn tương tự như cách chúng ta lướt qua các bộ lọc và câu chuyện trong thế giới kỹ thuật số.

Tác phẩm Nightmare của cô dường như đặc biệt đề cập đến nỗi lo lắng tuổi mới lớn, có lẽ phản ánh sự rời xa của Chen khỏi tuổi thơ ngây để bước vào sự hỗn loạn dữ dội của tuổi mới lớn, xoáy sâu vào một thế giới bị phá vỡ của những hộp đồ chơi và những chiếc thang, những thứ chia cắt con người sâu thẳm bên trong chúng ta. Trong khi đó, Nowhere lại mang đậm dấu ấn cá nhân, gợi nhắc về thời gian, trí tuệ, lịch sử, sự kết nối; hành trình tìm kiếm chính mình ở một nơi chốn quen thuộc, tất cả đều dưới cái nhìn thấu suốt và thấu hiểu của một chú cú nâu thông minh và kiêu kỳ. Có sự kết nối trong các tác phẩm của Chen, một ý tưởng rằng nhiều thế giới tồn tại trong nhau, và cuối cùng mọi thứ đều trở về với chính nó.

Một phong cách siêu thực
“Tôi thích tạo ra những khung cảnh bất ngờ,” Chen nói về những giấc mơ siêu thực của mình. “Mỗi khi mơ về những mảnh ghép thú vị, tôi đều cố gắng nhớ lại những cảnh đó và ghép chúng lại với nhau trong tác phẩm. Tôi dễ bị cuốn hút bởi những thứ đáng sợ và bí ẩn. Tôi đã nhạy cảm với những vật thể quay từ khi còn nhỏ. Tim tôi đập nhanh mỗi khi nhìn thấy chúng. Tôi bị thu hút bởi những bánh răng quay, đồng hồ và cú mèo. Chúng cứ lởn vởn trong đầu tôi. Chúng là những khái niệm rất quan trọng đối với tôi.”

Tác phẩm của Chen pha trộn giữa cái đẹp và cái xấu, giữa cái kỳ quái và cái thực. Các thế lực và khái niệm đối lập không đấu tranh để giành quyền thống trị trong nghệ thuật của cô. Tất cả chỉ đơn giản là cùng tồn tại. Cách tiếp cận quan sát thực tế và những mâu thuẫn của cuộc sống này phản ánh thế giới quan của cô khi còn là một thiếu niên và một nghệ sĩ. “Tất cả chúng ta đều phải đối mặt với những tình huống mà chúng ta không thể làm gì được, chúng ta chỉ cần tiếp tục tiến về phía trước,” Chen nói. “Đó không phải là điều xấu, đó chỉ là cuộc sống. Cuộc sống giống như một cuộn len. Nghệ thuật giúp tôi gỡ rối nó.”